Quê mình ngày xưa không có hoa sữa. Lớn lên sang Việt Trì mình mới biết hoa sữa là như thế nào. Cổng trường cấp ba, chỗ bán kem và ô mai có cây hoa sữa cổ thụ, cuối mùa thu lại tỏa hương ngào ngạt khắp trường, đặc biệt vào buổi tối.
Ngày đầu mình chưa biết là cái mùi gì, chỉ thấy nồng nàn khó chịu. Hôm nào đói bụng, thấy đau đầu, buồn nôn. Ngồi học trên lớp không vào được chữ nào trong đầu. ( Giờ mình đã hiểu vì sao có một thời mình học dốt, he he).
Mãi về sau hỏi ra mình mới biết là hoa sữa. Có lẽ do ngửi nhiều mà thành quen, không còn khó chịu nữa. Mình xuống Hà Nội học vào mùa thu, ngửi mùi hoa sữa thấy không còn bỡ ngỡ. Đạp xe chở gái khắp phố phường Hà Nội, bỗng dưng ngửi mùi hoa sữa lại thấy thích.
Có một lần, mình rủ đội cùng phòng đi hái trộm hoa sữa. Nửa đêm mấy thằng lặng lẽ trèo tường ra bên ngoài ký túc xá, nhẹ nhàng và khéo léo như những con mèo. Chút men được nạp ban tối khiến đồng bọn dễ thông cảm và sẵn sàng giúp đỡ nhau thực hiện những chuyện bốc đồng. Mấy thằng dặt dẹo ra phố Trần Khát Chân, nơi có hàng hoa sữa đang nở rộ. Thằng ghé vai làm bậc, thằng dùng tay ủn mông. Mình nhẹ nhất, trèo cây bẻ cành. Sau một hồi hì hục, chiến lợi phẩm thu được là cành hoa sữa đầy hoa, thơm ngào ngạt.
Về ký túc xá, lại theo đường cũ bọn mình trèo tường trở vào, vẫn nhẹ nhàng như những chú mèo. Ký túc xá lặng yên như tờ, đâu đó có tiếng giật nước bồn cầu. Ánh trăng soi bóng bọn mình trên nền bê tông nham nhở. Trên đường về phòng, mình rẽ qua tầng hai, gọi bồ ra:" tặng cậu cành hoa sữa" rồi mất hút con mẹ hàng lươn theo đám bạn. Bồ cứ ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mặc kệ, thế là xong nhiệm vụ hái hoa tặng gái.
Sáng hôm sau mình ngó xuống tầng hai thấy bồ đang phơi quần áo. Phía góc hành lang là cành hoa sữa của mình đang kiêu hãnh vươn mình trong cái thùng rác màu xanh. Bồ có vẻ ngượng, huơ tay chữa thẹn: " Mùi ghê quá, các chị cùng phòng bắt đem ra ngoài, kêu gào ầm ĩ suốt tớ đành chịu". Hôm đó mình hơi buồn nhưng không sao, dù sao cũng thể hiện được chút thành ý. "Không được giận, muốn tán được gái ấy mà, phải luôn niềm nở dù đời có hơi dở", ông anh khóa trên bảo mình thế!
0 nhận xét:
Post a Comment