Thursday, August 12, 2021

Lá thị

Thời gian trôi nhanh như một cơn gió. Tuổi thơ mình qua đi mà chưa kịp một lần xát lá thị vào ghế ngồi của cô giáo.



Hồi cấp 2, chả nhớ lớp mấy, có cô giáo dạy văn mới ra trường, về dạy lớp mình. Chắc còn non kinh nghiệm nên cô dạy rất chán, hơn thế nữa lại quá nghiêm khắc. Vì thế mà bọn mình không ưa. Thằng Thắng mọc sừng và mình liền bôi sáp nến vào sổ đầu bài. Cô giáo không tài nào viết tên bài giảng vào sổ đầu bài được nữa. Cô cáu lắm, mặt đỏ tía tai nhưng không làm gì được, chỉ lờ mờ đoán ra trò phá hoại của bọn học sinh.


Sau lần đó cô càng ghét bọn mình hơn nữa, thỉnh thoảng lại có đứa bị ghi sổ đầu bài . Lớp mình có mấy đứa không phải dạng vừa liền tìm cách trả đũa. Nghe nói lá thị có tác dụng như một loại vũ khí sinh học nguy hiểm. Nó làm giảm khả năng chịu đựng của van lỗ đ...t, đồng thời làm tăng áp suất đường ruột khiến khí độc thoát ra ngoài và phát ra tiếng nổ. Người ta gọi là đánh r...m đấy ạ. Bọn mình rỉ tai nhau đi kiếm lá thị về xát lên ghế ngồi của cô giáo. Thế nhưng lá thị kiếm ở đâu thì không đứa nào biết. Bẵng đi một thời gian, bọn mình ra trường.


Cấp ba mình sang Việt Trì học. Một lần lang thang trên đường mình gặp lại cô giáo ngày xưa. Hóa ra nhà cô cũng ở gần đây, trên đường Hàn Thuyên, cách cổng trường chuyên Hùng Vương khoảng hai trăm mét. Mình nói chuyện với cô mấy câu mới biết cô cũng đã chuyển trường. Cô chuyển về nơi nào, lâu rồi mình cũng không nhớ nữa.

0 nhận xét:

Post a Comment