Quán vắng, chỉ có mình anh với ly cà phê tí tách rơi. " Xa em giọt đắng anh bỗng thành quen". Bài hát quen thuộc từ hồi sinh viên đây mà, không biết ca sĩ nào cover lại nghe lạ quá. Nó cứ khê khê chầm chậm, không giống với bất cứ phiên bản nào của ngày xưa, thời mấy thằng uống rượu xếch xong nghêu ngao cả tối ở ban công ký túc xá Dược.
Anh đang nghĩ vẩn vơ thì bất chợt cô bước vào, nhẹ nhàng như một cơn gió. Cũng như anh, cô đi một mình và chọn cho mình một bàn có view cửa sổ bên phía đối diện. Một làn gió nhẹ thổi qua làm mái tóc cô tung bay để lộ gò má ửng hồng và đôi mắt thanh tú.
Bỗng anh cảm thấy hồi hộp, tim đập rộn ràng và chân tay run lẩy bẩy. Cái cảm giác này...thấy người ta bảo là yêu đấy, là tiếng sét ái tình đấy. Chả có nhẽ....Lâu lắm rồi trái tim anh chưa rung động.
Lần này gió lại lùa sang anh, làm cuốn sách để trên bàn tự lật trang loạt soạt. Trang 85 sách Dược lý học, thuốc kích thích thần kinh trung ương:
Cafein tác dụng ưu tiên trên vỏ não tạo cảm giác hưng phấn, minh mẫn. Trên tuần hoàn nó làm tim đập nhanh, mạnh, tạo cảm giác hồi hộp đồng thời gây giãn cơ trơn mạch máu làm đỏ mặt. Quá liều cafein có thể gây hội chứng " Tình yêu sét đánh".
Anh chợt nhớ, à, hôm nay mình chưa ăn sáng.
0 nhận xét:
Post a Comment