Friday, April 17, 2020

Chợt nhớ sinh nhật bạn

Sinh nhật hồi ký túc xá sinh viên thường tổ chức ngay ở trong phòng. Bạn bè túm tụm ngồi ăn bim bim, hoa quả mấy cả cắn hạt dưa. Để cho không khí sôi nổi thì mỗi người thường phải hát một bài góp vui mới gọi là xong nhiệm vụ.



Mình có cô bạn cùng lớp xinh gái và  học giỏi mỗi tội không chịu hát bao giờ mà chỉ đọc thơ. Mỗi lần quay vòng đến lượt thì kiểu gì cô ấy cũng đọc bài thơ " Đôi dép". Lần nào cũng vậy, đến mức mình thuộc con mẹ nó luôn bài tủ của cô ấy:

Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về cái đb gì đó đôi dép...

Bài hát dù hay đến mấy, nghe nhiều cũng chán. Bản thân người hát cũng ít khi tắm hai lần trên một dòng sông. Với thơ ca mình nghĩ cũng vậy, nhưng cô bạn mình là ngoại lệ. Lần nào đi sinh nhật cô ấy cũng ngân nga: "bài thơ đầu anh viết tặng em- Là bài thơ anh kể về cái đb gì đó đôi dép".

Lần thứ en nờ lặp lại cô ấy vẫn giữ nguyên cản xúc như lần đầu tiên, giọng run run xúc động và đôi mắt to ( trố) ầng ậng nước như chực khóc.

Ở ký túc xá một thời gian thì cô ấy chuyển ra ngoài ở cùng em gái, để lại sau lưng ánh mắt ngẩn ngơ của mấy thằng dại gái. Những kỷ niệm về cô ấy ở ký túc xá chẳng có gì nhiều, ngoài những cuộc vui sinh nhật và bài thơ "Đôi dép" bất hủ.

Mới đó mà đã mười mấy năm. Hôm nay chợt nhớ ra sinh nhật bạn mình. Chúc Trang trố mạnh khỏe, happy và... làm ơn, đừng đọc thơ nữa có được hay không? He he.

0 nhận xét:

Post a Comment