Thursday, June 23, 2016

Sự tích cây hoa đại

Sự tích cây hoa đại là một câu chuyện xúc động, hồi nhỏ mình đã đọc, đã từng khóc ướt gối lúc nửa đêm ( Sến vãi) nhưng rồi bẵng quên đi. Hôm nay vô tình lại tìm thấy, post lên đây, bạn nào thích thì copy về kể cho các bé nhà mình nghe nhé!

Cây hoa đại gắn liền với một sự tích cảm động
Cây hoa đại gắn liền với một sự tích cảm động

Ngày xưa có một cậu bé mồ côi cha từ nhỏ. Hai mẹ con sống với nhau rất tình cảm nhưng vì nhà nghèo quá nên người mẹ phải cho cậu bé đi ở đợ nhà lão đồ tể (chuyên giết mổ lợn). Hàng ngày cậu bé dậy sớm lên rừng đốn củi, đến chiều tối lại bó củi mang về. Cậu rất nhớ mẹ nhưng sợ ông chủ nên  thỉnh thoảng chỉ dám lén qua nhà thăm mẹ một lát, mang cho mẹ ít hoa quả rừng rồi lại phải đi ngay.

Một hôm đang nhặt củi thì cậu bé gặp một cái hố sâu, bên dưới có chú hươu con đang hốt hoảng, có lẽ chú hươu bị lạc mẹ rồi rơi xuống đây. Chắc chú hươu đang nhớ mẹ lắm đây, mình cần phải cứu hươu lên. Nghĩ sao làm vậy, cậu bé trèo xuống hố và bế chú hươu lên. Được cậu bé vỗ về nên hươu bớt sợ và dần quấn quýt với cậu bé. Cậu bé hái lá cho hươu ăn và còn chia một phần cơm nắm chấm muối cho hươu nữa, không ngờ hươu cũng thích món ăn tưởng chỉ dành cho người này. Trời đã sẩm tối mà không thấy hươu mẹ đâu, cậu bé tìm một cái hang nhỏ cho hươu vào đó ẩn nấp và xếp đá bên ngoài làm thành hàng rào bảo vệ cho hươu rồi ra về.

Hôm sau cậu bé lên rừng sớm, chạy ngay đến chỗ hươu. Hươu dường như cũng nhớ cậu bé nên vừa gặp liền nhảy cẫng lên ôm lấy cậu bé. Từ đó trở đi cậu bé và hươu trở thành một đôi bạn như hình với bóng. Cậu bé hái củi còn hươu chạy lăng xăng xung quanh.Chiều tối đôi bạn bịn rịn chia tay nhau, cậu bé gánh củi trở về còn hươu lại vào trong hang chờ đợi đến ngày hôm sau.

Từ ngày có hươu làm bạn, cậu bé thấy vui hơn rất nhiều. Hươu là người bạn duy nhất nên lúc nào cậu cũng nghĩ đến hươu, kể cả trong giấc ngủ. Trong mơ cậu thấy hươu về sống với mẹ con cậu, hươu cùng cậu chạy tung tăng khắp khu rừng. Bỗng hươu chạy xa quá, khiến cậu đuổi theo không kịp, buột miệng kêu "Hươu ơi, hươu ơi". Giấc mơ này lặp đi lặp lại nhiều lần và tiếng gọi "hươu ơi" khiến lão đồ tể chủ nhà chú ý. Lão cho người lén theo cậu bé lên rừng và phát hiện ra bí mật của cậu. Lão quyết bắt bằng được con hươu về làm thịt.

Ngày hôm sau, khi đang cho hươu ăn thì cậu bé phát hiện thấy lão đồ tể dẫn người mang gậy gộc đang rẽ rừng chạy tới. Cậu hoảng sợ hét lên, may mắn cho hươu đã kịp thời bỏ chạy. Lão đồ tể tức hộc máu, cầm gậy đánh mạnh vào đầu cậu bé khiến cậu lăn ra bất tỉnh. Sau khi đám người hung tợn bỏ ra về, hươu quay lại hà hơi, đánh thức cậu bé, may sao cậu bé tỉnh dậy được. Từ hôm ấy cậu không dám trở về nhà nữa, ở lại trong rừng với hươu, kiếm rau quả và đào củ mài ăn cho đỡ đói. Lão đồ tể có quay lại rừng tìm cậu nhưng không thấy nên nghĩ cậu đã bị thú dữ ăn thịt rồi nên không tìm nữa. Được một thời gian, cậu bé nhớ mẹ quá nên muốn về nhà thăm mẹ một lát. Trước khi đi cậu dặn hươu cứ đợi cậu ở hang đá này, sáng hôm sau cậu sẽ quay trở lại. Hươu tỏ ra hiểu ý cậu nên gật gật.

Cậu bé về thăm mẹ đúng dịp người chú ruột của cậu đi làm ăn xa về thăm. Người chú biết chuyện của cậu bé liền bàn với người mẹ đưa cậu bé đi theo để nuôi ăn học. Người lớn đã quyết, cậu bé phải nghe theo. Cậu muốn lên rừng để từ biệt bạn hươu của mình nhưng do công việc gấp gáp nên đêm hôm đó cậu phải theo người chú đi ngay cho kịp chuyến đò. Trên đường cậu khóc sướt mướt vì nhớ hươu nhưng người chú an ủi nên cậu cũng yên lòng phần nào. Rồi hươu sẽ lớn lên, hươu sẽ hòa nhập với đồng loại của mình, sẽ có những người bạn mới, sẽ không buồn. Hươu sống với hươu sẽ tốt hơn là sống với người....

Về phần hươu, sớm hôm sau không thấy cậu bé đâu, hôm sau, hôm sau nữa cũng vậy. Hươu buồn bã quay vào rừng. Ngày tháng trôi qua, hươu nhập đàn với những con hươu khác và dần lớn lên nhưng hươu luôn nhớ đến người bạn của mình. Mỗi sớm thức dậy, hươu lại chạy ngay đến hang đá nơi cậu bé dặn hươu đợi ngày trước. Hươu chỉ sợ một lúc nào đó cậu bé quay lại không thấy hươu cậu bé sẽ buồn lắm. Cứ như thế đến một ngày hươu đã già yếu, cảm thấy mình không sống được bao lâu nữa liền cố lê người đến trước hang đá rồi nằm lại, vĩnh viễn không đứng dậy được nữa. Chỗ hươu nằm mọc lên một cây có thân, cành giống hệt như sừng hươu, lá như tai hươu và có hoa màu vàng trắng tỏa hương thơm ngát.

Hoa đại có thân, cành giống sừng hươu
Hoa đại có thân, cành giống sừng hươu

Cậu bé ngày xưa giờ ở một miền đất rất xa, đã trở thành một chàng trai, lấy vợ và đã có con. Một hôm chàng trai đang chơi đùa cùng con thì nghe thấy có người đi đường rao bán sừng hươu. Chợt nhớ tới chú hươu ngày nào thì giàn giụa nước mắt và kể chuyện cũ cho con trai của mình nghe. Đứa bé nghe xong thì nhất quyết đòi về quê xem hươu. Khi hai bố con đi tới bìa rừng thì có một mùi thơm nhẹ nhàng dẫn hai bố con đến đúng cửa hang đá ngày nào, nơi chàng trại dặn hươu đợi. Một bác tiều phu đi qua kể lại, mấy năm trước không biết có con hươu già ở đâu về nằm chết ở đây sau đó mọc lên cây hoa lạ này. Chàng trai biết đó là cây hoa do hươu biến thành liền quỳ xuống ôm lấy cây và khóc nức nở: "Hươu ơi, ta về muộn mất rồi".

Cây hoa do hươu biến thành về sau được đặt tên là Đại, là từ gọi chệch đi của từ "Đợi", để dặn đời sau nhớ đến sự tích của loài hoa này. 
  



 

0 nhận xét:

Post a Comment