Thursday, May 26, 2016

Câu chuyện năm ngón tay

Năm ngón tay được hôm rảnh rỗi rủ nhau làm vài chén tẻ, chém gió đủ chuyện trên trời dưới bể chán rồi quay sang tranh luận xem thằng nào là quan trọng nhất.

Năm ngón tay, ngón nào cũng cho là mình quan trọng nhất
Năm ngón tay, ngón nào cũng cho là mình quan trọng nhất

Ngón Áp Út nhanh mồm nhanh miệng: "Chúng mày biết tình yêu là cái gì không? Nó là cái quý giá nhất trên cuộc đời này. Tình yêu nó là vĩnh cửu, và cái minh chứng rõ ràng nhất cho tình yêu chính là cái này này (vừa nói Ngón Áp Út vừa vươn thẳng người ra cho mọi người thấy cái nhẫn cưới của ông chủ đeo trên người nó). Người mang chiếc nhẫn quý giá này là tao, thế cho nên người quan trọng nhất nếu không là tao thì chẳng thằng nào trong số này đủ tư cách, nói thế luôn cho nó vuông".

Ngón Cái bĩu môi, nhại lại thằng Áp Út:" Tình... yêu là vĩnh... cửu. Vĩnh cửu cái cục cứt ấy. Mày không thấy ông chủ ngày trước thay bồ như thay áo à? Tao là tao đề cao những giá trị thực dụng. Như tao đây này, việc gì cũng có phần của tao tham gia vào, bất kể ông chủ cầm, nắm, bưng, bê, nếu không có tao thì cũng khó. Đơn giản nhất là việc kéo séc quần đi đái, không có tao thì kéo kiểu gì? Tao cho là tao quan trọng hơn cả.

Tợp ngụm bia, Ngón Trỏ đằng hắng: "Tao là hiện thân cho quyền uy của ông chủ. Ở cơ quan, ông chủ là Sếp, công việc của ông chủ là chỉ trỏ, ra lệnh cho nhân viên. Ông chủ dùng ngón tay nào để ra lệnh, chỉ trỏ? Không là cái thằng Ngón Trỏ này thì là cái thằng nào nữa. Vì vậy tao mới là người quan trọng nhất. Oách nhất cũng là tao".

Ngón Út cười khẩy: "Ăn to nói lớn quá vậy anh Trỏ? Cái mà anh vừa kể nó chỉ là bề nổi thôi, chẳng được tích sự gì ngoài việc khiến cho bọn nhân viên nó thêm ghét. Để tôi mở mang cho các anh hay, trên thế gian này, quý giá nhất vẫn là tiền, tiền là tiên là phật. Mà tiền của ông chủ kiếm được từ đâu, chủ yếu là từ những phi vụ móc ngoặc với bọn nhà thầu rút ruột công trình Nhà nước chứ còn từ đâu nữa?. Ông chủ móc ngoặc bằng ngón tay nào, Ngón Út tôi đây chứ còn ai vào đây nữa. Tôi mới là thằng quan trọng nhất vì tôi giúp ông chủ kiếm được nhiều tiền".

Ngón Giữa tửu lượng kém, nãy giờ vào nhà vệ sinh Li vơ phun với Ác sê nôn liên tục, giờ mới lên tiếng: Chúng mày biết "Móc lốp" là cái gì không? He he, biết đúng không? Tao chỉ nói đơn giản thôi, ông chủ có tuổi, yếu sinh lý rồi, đéo có tao thì bà chủ bỏ ông chủ mất. Vì vậy tao thấy tao quan trọng hơn chúng mày.

Năm ngón tay thằng nào cũng cho là mình quan trọng nhất, cãi nhau ỏm tỏi, văng hết cả các thể loại phụ khoa ra vẫn không tìm được thằng nào là quan trọng nhất. Cuối cùng hăng tiết năm thằng vác gậy phang nhau phải đi bó bột cả lũ, rõ là không đâu vào đâu. Trong một tập thể cũng như vậy, ai cũng có nhiệm vụ, có khả năng riêng của mình. Tị nạnh nhau là việc tối kỵ, vừa không đi đến đâu cả mà lại gây mất đoàn kết, công việc chung không hoàn thành khiến tất cả đều chịu thiệt thòi.
 

0 nhận xét:

Post a Comment