Hai bên nội ngoại nhà mình mấy hôm nay inbox zalo liên tục, dặn các cháu không ăn mấy thứ kẹo xanh đỏ bán ở cổng trường. Nghe đâu chúng có tẩm mai thúy.
Trẻ con thế hệ nào cũng bị thu hút bởi những sắc màu sặc sỡ. Thế hệ mình ngày xưa cũng có những loại kẹo xanh đỏ bán ở cổng trường. Được ưa chuộng nhất là loại kẹo cắm vào đầu cây gậy Tôn Ngộ Không. Kẹo có hình nón dài, thon thả dần ở phần đầu, có nhiều màu sắc. Đặc biệt cái kẹo màu đỏ chót nhìn không khác gì cái cờ him thập thò của con chó đực nhà mình nuôi, mỗi khi nó thè lưỡi ngồi xổm. Vì thế mình gọi luôn loại kẹo này là kẹo d ái chó.
Chị bán hàng ở cổng trường hỏi mình sao lại gọi như thế? Mình ngây thơ mô tả cặn kẽ cho chị nghe, bỗng chị đỏ mặt xua tay bảo bậy bạ, từ giờ đừng gọi như thế nữa. Mình ậm ờ cho có thôi bởi vì lỡ phổ biến cho bọn bạn trong lớp rồi.
Những thứ bậy bạ cánh trẻ con bọn mình truyền tai nhau rất nhanh, ngày càng có nhiều đứa gọi kẹo này là kẹo d ái chó. Một thời gian sau chị bán hàng cũng quen gọi như thế luôn. Mình đoán vậy vì có hôm mình đi qua chị gọi với theo: "Cu ơi mua kẹo d ái chó cho chị".
0 nhận xét:
Post a Comment